Chương 788

QUỶ PHÓ ĐẠI TẨU

“Ái!”

Diệp Thiếu Dương kinh hãi hét lên một tiếng, ngồi bật dậy, “Cô muốn làm gì?!”

Trần Lộ thoái lui, cười cười, “Không phải sợ, ta là đại tẩu của đệ, không có ý gì với đệ đâu mà lo.”

Nhận thấy cô ta đang cười thầm, Diệp Thiếu Dương cảm giác có gì đó không ổn, cau mày nói: “Cô không sợ tôi bắt cô sao?” 

Trần Lộ nhướng nhướng chân mày, nói: “Đệ mở tay trái ra mà xem.”

Diệp Thiếu Dương thoáng giật mình, mở lòng bàn tay trái ra, phía dưới mấy đạo hồn ấn ban đầu, có thêm một vết màu xanh nhạt, đột nhiên thất kinh, ngẩng đầu tức giận nhìn Trần Lộ, “Cô lừa lúc tôi ngủ, đưa hồn tinh cho tôi...!”

Trần Lộ hai tay chống nạnh, nói: “Đúng vậy, hiện tại ta đã nhận chủ, bất quá ta còn là đại tẩu của đệ. Hồn tinh ở trên người của đệ, ta vô pháp tiến vào Lục Đạo Luân Hồi, đệ đừng có tính đến chuyện trả lại hồn tinh cho ta, chỉ cần ta không thu, đệ làm gì được ta?”

“Sao cô có thể làm như vậy!” Diệp Thiếu Dương hướng Trần Lộ hét lên, có thêm một Quỷ Phó, bản thân hắn chẳng thấy vui chút nào. 

Trần Lộ nói không sai, một khi đã nhận chủ, nếu Quỷ Phó muốn luân hồi, chỉ có thể tìm chủ nhân lấy hồn tinh về, bằng không chỉ là bán hồn quỷ, Địa Phủ sẽ không thu nhận.

Bất quá, tình huống hiện tại hoàn toàn tương phản: mình muốn trả lại nhưng cô ta không cần, cũng chẳng còn cách nào. Hấp thu hồn tinh là dựa vào ý niệm, chỉ cần cô ta kiên trì giữ tín niệm, mình hoàn toàn không thể làm gì được……

Trần Lộ bật cười ha hả, vỗ vỗ vai Diệp Thiếu Dương, từ từ dụ dẫn: “Thế thì đã sao, chẳng lẽ đệ  nhẫn tâm đưa một con bán hồn quỷ như ta đi Âm Phủ? Đệ có thêm Quỷ Phó, đây là chuyện tốt, có gì mà phải ấm ức?”

Diệp Thiếu Dương vô ngữ lắc lắc đầu, “Thế đạo đúng là thay đổi rồi, trước kia pháp sư tà tu đều tìm mọi biện pháp thu nạp quỷ phó yêu phó, quỷ yêu thà chết không tuân…… thế mà giờ đây lại ngược lại, tôi không muốn thu, cô lại tìm đến tận cửa...”

Trần Lộ cười nói: “Thế này có gì không tốt, đại tẩu của đệ cũng không phải hạng kém cỏi, Dương tỷ tỷ đã để lại một đạo Hỗn Độn chi khí trong Âm Dương Kính, để ngăn cách với không gian bên ngoài, ngưng tụ không tiêu tán, ta ở trong đây tu luyện rất nhanh.”

Trần Lộ xoay hắn về phía mình, trên mặt toát ra một đạo hồng quang nhàn nhạt.

“Lệ quỷ! Cô đã thành lệ quỷ?” Diệp Thiếu Dương cả kinh nói.

“Đúng vậy, còn thiếu một chút nữa, là có thể lên cấp Quỷ Thủ, ta trốn trong Âm Dương Kính, cho dù là thiên kiếp cũng tìm không thấy ta đâu.” Trần Lộ dùng sức chụp vào vai Diệp Thiếu Dương một cái, ngon ngọt nói: “Chú em, hay là đệ theo ta đi……”

“Phụt!” Diệp Thiếu Dương thiếu chút nữa thì phun ra một ngụm máu, bất đắc dĩ xua xua tay, “Được rồi... được rồi, việc đã tới nước này, cô thích làm gì thì làm.”

Trần Lộ cười đắc ý, phi thân tiến vào trong Âm Dương Kính.

Lại thêm một con Quỷ Phó, còn tự xưng là đại tẩu của mình……

Diệp Thiếu Dương ngồi trên giường, không khỏi cười khổ.

Sáng sớm hôm sau, Diệp Thiếu Dương vừa rời khỏi giường liền gọi điện thoại cho Ngô Hải Binh, hẹn hắn gặp mặt tại toà nhà giải phẫu, sau đó gọi Lão Quách cùng nhau qua đó.

Lão Quách vốn không muốn đi, nhưng vừa nghe Diệp Thiếu Dương tóm tắt sự việc, lập tức nhận ra cơ hội làm ăn trong đó, thần thái phấn chấn đi theo.

Phía dưới toà nhà phẫu, Ngô Hải Binh mang theo hai nhân viên bảo an canh giữ trước cửa, vừa thấy Diệp Thiếu Dương, miễn cưỡng cười cười.

“Sự việc thế nào, ta đã nghe chú kể lại, Diệp tiên sinh tới để xử lý thi thể Tử Nguyệt phải không?”

Diệp Thiếu Dương gật đầu, bảo hắn cùng đi lên lầu, tới phòng học 408, nói Lão Quách hợp sức mở quan tài ra, nhìn vào bên trong, đống thịt nát tạo thành thi thể đã khô quắt, mất đi linh khí, không hề nhúc nhích.

“Hạ táng cùng với quan tài đi.” Diệp Thiếu Dương nói, “Bằng không, một khi cái xác bốc mùi hôi thối, không biết sẽ còn phát sinh ra chuyện gì, hơn nữa đây dù sao cũng là thi thể của Tử Nguyệt, nên nhập thổ vi an thì hơn, hãy xây một ngôi mộ tử tế cho cô ta, để được hưởng hương khói cúng bái.”

Ngô Hải Binh gật đầu, nói: “Ta cũng định làm như vậy, chỉ là……Thi thể này rốt cuộc cũng không giống như bình thường, lúc hạ táng có cần chú ý gì hay không?”

Diệp Thiếu Dương cùng Lão Quách liếc mắt ra hiệu, nói: “Cho nên hôm nay tôi mới dẫn huynh ấy qua đây, đây là sư huynh của tôi, là âm dương sư giỏi nhất tỉnh Giang Nam, chuyện này ngươi có thể giao cho huynh ấy xử lý, đương nhiên nếu ngươi không tin, cũng có thể tự mình đi mời người khác cao tay hơn.”

Ngô Hải Binh cuống quít xua tay, “Sao lại như vậy chứ, sư huynh của Diệp tiên sinh, dĩ nhiên đạo pháp cao minh, chỉ e nhân tài không chịu làm mấy việc nhỏ như thế này thôi, ta đâu có dám chê bai.”

Lão Quách làm bộ xua xua tay, “Chuyện này không hề nhỏ chút nào nha, tình huống của Tử Nguyệt thuộc về hung thi, nếu xử lý không tốt, trong vòng mười năm, ắt hóa cương thi, hơn nữa không phải là cương thi bình thường, bần đạo ra tay cũng không phải không được, bất quá về phần giá cả thì……”

Ngô Hải Binh vội vàng nói: “Chỉ cần xử lý thích đáng là được, giá cả có thể bàn bạc, tiên sinh muốn lấy bao nhiêu tiền?”

“Hắc hắc, cái này để sau hẵng nói, đúng rồi... còn căn phòng này của ngươi, âm khí quá nặng, tuy không có lệ quỷ, nhưng vẫn còn chút âm khí tàn lưu thấm vào vách tường, thực sự rất phiền phức...cho nên, phải tẩy rửa cho sạch sẽ một chút, cái này cũng tốn một khoản đó nha……”

Ngô Hải Binh vâng dạ đáp ứng.

Sau khi xuống lầu, vì Lão Quách muốn đi đặt mua mấy vật dụng cần thiết cho chuyến đi vào mộ cổ, việc an táng Tử Nguyệt chỉ có thể gác lại, vì thế bảo Ngô Hải Binh phái người bảo vệ toà nhà giải phẫu cho thật tốt, vẽ tấm phù dán trên cạnh cửa, không cho cô hồn dã quỷ tiến vào, chiếm dụng thân thể Tử Nguyệt, sau đó mới an tâm rời đi.

Lão Quách vớ được một mối làm ăn lớn, buồn bực gì cũng tiêu tan, cam tâm tình nguyện vì Diệp Thiếu Dương chạy đi đặt mua mấy nhu yếu phẩm cho chuyến xuống mộ cổ lần này, gọi Chu Tĩnh Như lấy thẻ Credit card, cùng nhau rời đi.

Vì Tạ Vũ Tình phải về báo cáo tình hình, hơn nữa còn có rất nhiều việc cần xử lý, nên cũng rời đi trước.

Diệp Thiếu Dương đưa Lâm Tam Sinh về phòng, bảo hắn mau chóng vẽ ra bản đồ kết cấu mộ cổ.

Lâm Tam Sinh dùng chiếc bút Diệp Thiếu Dương đưa, xoẹt xoẹt vài cái, nói: “Loại bút này ta dùng không quen, trước kia toàn dùng bút lông.”

“Thực là kén chọn....” Diệp Thiếu Dương chẳng còn cách nào, đành phải xuống siêu thị dưới lầu, mua cho hắn bút lông với mực nước.

Lúc này Lâm Tam Sinh mới chịu vẽ, Tứ Bảo thấy chắc quá nửa ngày hắn cũng vẽ chưa xong, không muốn quấy rầy, liền kéo Diệp Thiếu Dương tới tiệm trà ở lầu hai uống gì đó, Dưa Dưa cũng tấp tểnh đi theo.

Diệp Thiếu Dương hỏi Dưa Dưa mới biết, sáng sớm Quả Cam đã đi shopping, Tiểu Mã ở lại trong phòng tu luyện tâm pháp thổ nạp Tiểu Chu Thiên mà Diệp Thiếu Dương truyền thụ, giống như bị ma nhập vậy, đến bữa sáng cũng không thèm ăn.

“Không được, luyện công cũng không cần luyện như vậy, ngươi đi bảo cậu ta dừng lại đi, nói cậu ta biết với pháp lực hiện tại của cậu ta, một ngày chỉ có thể thổ nạp nhiều nhất bốn vòng Chu Thiên.”

Dưa Dưa nhận lệnh của Diệp Thiếu Dương, vừa định rời đi, Diệp Thiếu Dương vội gọi nó lại: “Hôm qua chỉ lo đối phó Tử Nguyệt, ta thực đã quên một việc, lúc trước không phải ta bảo ngươi đi Âm Ty tìm kiếm thông tin chuyển thế của cô nương - vợ Lâm Tam Sinh sao? Thế nào rồi?”

“À, ta chưa hỏi Thôi Phủ Quân, nhưng thật sự đã gặp Tiêu Lang Quân, hắn đã nhớ thông tin, nói sẽ giúp điều tra, tra được thông báo liền.”

Diệp Thiếu Dương gật đầu, muốn mau chóng giúp Lâm Tam Sinh đạt thành tâm nguyện, rồi đưa hắn đi Âm Ty, rốt cuộc hắn cũng là cô hồn dã quỷ, cứ quanh quần bên cạnh mình lâu như vậy đúng là quá kỳ cục.


(Hết chương)

Comments

Popular posts from this blog

Chương 772-773

Chương 778-779-780

Chương 741-742