Chương 777
THẦN CÔNG HỮU THÀNH
Tứ Bảo bên cạnh ganh tị kêu lên, “Thực không công bằng... không công bằng a, ta khổ tu nhiều năm như vậy mới thành Thiền sư, cái tên mập chết tiệt nhà ngươi chẳng làm gì cả, đi Quỷ Vực hô hấp một hồi, trong cơ thể tự dưng lại chứa nhiều âm khí như vậy, lại là âm dương nhị khí điều hoà, mạnh hơn cả cương khí tinh thuần, có còn là người sống nữa không hả?!”
Tiểu Mã hất hất tóc, “Trách ta có ích gì?”
Diệp Thiếu Dương nói với Tiểu Mã: “Để tôi dạy cậu một bộ pháp môn vận khí đơn giản, trước tiên hãy nhớ kỹ khẩu quyết……”
Nói rồi truyền thụ bốn câu khẩu quyết cho cậu ta, Tiểu Mã có chút thương cảm, nửa ngày mới học xong.
“Được rồi, bây giờ cậu niệm khẩu quyết, dồn cương khí vào bàn tay, đánh hắn một quyền.” Diệp Thiếu Dương kéo Dưa Dưa đến trước mặt, nói với Tiểu Mã.
Tứ Bảo nhìn Tiểu Mã giơ nắm tay mập mạp lên, đột nhiên có một cảm giác bất an, xua xua tay, kéo Lâm Tam Sinh qua, nói: “Ngươi đánh hắn đi.”
Lâm Tam Sinh nghe nói Tiểu Mã là người thường, lại là Linh Môi Giới Chất, có chút tò mò, cũng không để bụng, lập tức hai tay chống nạnh, đứng trước mặt Tiểu Mã.
“Ngươi nên vận dụng ba phần tu vi để chống đỡ.” Diệp Thiếu Dương dặn dò Lâm Tam Sinh.
Lâm Tam Sinh khinh thường cười, “Diệp huynh quá coi thường tiểu sinh, một phần là đủ rồi.”
“Tuỳ ngươi.” Diệp Thiếu Dương dùng mắt ra hiệu cho Tiểu Mã, bảo cậu ta động thủ.
Tiểu Mã niệm một lần khẩu quyết vận khí, dồn cương khí vào nắm tay, hét lớn một tiếng, đấm thẳng vào bụng Lâm Tam Sinh.
“Binh……” Lâm Tam Sinh khom lưng phun ra một ngụm quỷ huyết, cả người bay ngược về phía sau, ôm bụng rên rỉ, nếu quỷ cũng có thể hôn mê, chỉ sợ hắn đã sớm ngất xỉu.
Diệp Thiếu Dương cùng Tứ Bảo vội vàng qua đỡ Lâm Tam Sinh dậy, Lâm Tam Sinh ngồi dưới đất, khuôn mặt đau khổ, bắt đầu dùng quỷ thuật điều tức……
Dưa Dưa thấy bộ dạng này của hắn, thè lưỡi, nói: “Vẫn là ta thông minh……”
Lâm Tam Sinh dù sao tu vi cũng cao thâm, điều tức một hồi đã hồi phục, vẻ mặt xấu hổ đứng dậy.
Diệp Thiếu Dương vỗ vỗ vai của hắn, nói: “Đây chính là do ngươi a, ta đã bảo ngươi dùng ba phần tu vi để chống đỡ, ngươi không chịu nghe...”
Lâm Tam Sinh ngượng ngùng cười, “Hổ thẹn, hổ thẹn.”
Tiểu Mã xoa xoa nắm tay của mình, ánh mắt tỏa hào quang sáng ngời. “Bổn Thiên sư thần công đại thành, đây chính là điềm báo nhất thống giang hồ.. ha ha……”
Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ cười cười, nói: “Được rồi, chẳng biết nói gì với cậu nữa, để sau này tôi dạy cậu tâm pháp thổ nạp Chu Thiên, cậu luyện tập hàng ngày, tranh thủ đả thông mấy đường kinh mạch còn lại.”
Tiểu Mã vui vẻ nói: “Cậu dạy tôi thêm chút pháp thuật nữa đi.”
“Không cần thiết, quái nhân như cậu căn bản không cần pháp thuật, cứ dùng nắm đấm là được rồi. Sau này tôi sẽ kiếm cho cậu một pháp khí phù hợp.”
Diệp Thiếu Dương vô ngữ lắc lắc đầu, thật không biết cái đồ tham ăn như cậu ta sao vận khí lại tốt đến vậy, đúng là vận khí tốt……
“Ta là Thiên sư, ta có thể bắt quỷ hàng yêu, ta là Đông Phương Bất Bại……” 😂
Trên đường từ tiệm cơm trở về, Tiểu Mã cứ lặp đi lặp lại mấy câu đó, Diệp Thiếu Dương nghe được cũng thấy phiền, đành phải dạy cậu ta một phần tâm pháp Tiểu Chu Thiên, bảo cậu ta về phòng tự thổ nạp xem sao.
Còn tâm pháp Đại Chu Thiên mà hắn đã thôi diễn từ Lạc Thư, không phải Diệp Thiếu Dương tiếc rẻ, mà vì hắn nghĩ mình chưa suy đoán hoàn chỉnh, sợ người thường như Tiểu Mã không thể khống chế, vạn nhất phản tác dụng, tẩu hỏa nhập ma gì đó thì rất phiền phức.
Ba người Diệp Thiếu Dương tiếp tục thương lượng cụ thể quá trình bố trận.
“Để thu thập càng nhiều dương khí, 48 người này, ngoại trừ dẫn trận, còn lại đều phải là nam nhân, đồng nam trẻ tuổi là tốt nhất, dương khí tràn đầy, uy lực trận pháp cũng sẽ lớn mạnh hơn, có thể bài trừ âm trận trong thời gian ngắn nhất.”
Diệp Thiếu Dương nghe Tứ Bảo nói xong, có chút do dự: “Đi đâu tìm được nhiều nam tử như vậy, lại còn phải là xử nam (😂là con trai còn gin đó), hiện giờ người trẻ tuổi nào ai còn giống tôi, băng thanh ngọc khiết, thủ thân như ngọc.”
Nói rồi cố ý liếc mắt nhìn Nhuế Lãnh Ngọc một cái, Nhuế Lãnh Ngọc chẳng hề có phản ứng gì.
Tứ Bảo nói: “Ta cũng không có cách nào, những người này phải tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh, nếu đến lúc đó lâm trận bỏ chạy thí sẽ rất phiền phức, bằng không đi tìm Vũ Tình hỗ trợ, nhờ cô ấy điều mấy cảnh sát tới đây.”
Diệp Thiếu Dương cũng cảm thấy chủ ý này khả thi, lập tức gọi điện thoại cho Tạ Vũ Tình, nói qua tình hình, Tạ Vũ Tình tỏ vẻ khó xử, cấp dưới là nam của cô vốn đã không nhiều, còn muốn xử nam, thì lại càng khó tìm, người của phòng ban khác thì cô không tiện điều động.
Bất quá cô có thể thử một lần, xem có thể an bài được bao nhiêu người, sau đó mới nói, dù sao vẫn còn thời gian.
Gác lên điện thoại, Diệp Thiếu Dương cùng Tứ Bảo lại thương lượng chi tiết một chút, xong xuôi, Diệp Thiếu Dương nhớ tới Tiên Hạc Linh Đăng, muốn quan sát kỹ hơn, liền hỏi Tứ Bảo: “Pháp khí tốt như vậy, làm sao ngươi lấy được, Phương trượng các người dựa vào cái gì mà đem pháp khí trân quý như vậy giao cho ngươi?”
Tứ Bảo cười đắc ý, “Ta đương nhiên có biện pháp.”
“Biện pháp gì?” Diệp Thiếu Dương đột nhiên cười một cách xấu xa, “Hay…… ngươi chính là con riêng của Phương trượng đấy hả?”
Tứ Bảo hung hăng lườm hắn một cái, “Không được nói bậy, ta không phải Hư Trúc tiểu hòa thượng.”
(*Chú thích: Hư Trúc là nhân vật trong tác phẩm Thiên Long Bát Bộ của nhà văn Kim Dung, từ nhỏ tu ở Thiếu Lâm Tự, là con riêng của Trụ trì Thiếu Lâm Tự với Diệp Nhị Nương trong Tứ đại ác nhân😌)
Ban đêm, khi Diệp Thiếu Dương đang ở trong phòng thôi diễn Lạc Thư, bên ngoài đột nhiên có người gõ cửa, Diệp Thiếu Dương đứng dậy đi về phía cánh cửa, nhòm qua lỗ nhỏ mắt mèo, ánh đèn hành lang mờ ảo, chỉ có thể nhìn thấy có một mỹ nữ tóc vàng đang đứng trước cửa, không nhìn rõ dung mạo.
Diệp Thiếu Dương tim đập thình thịch, đã quá nửa đêm lại có cô gái xa lạ tới gõ cửa, hay là…… là tới để mời chào phục vụ gì gì đó?
Do dự một chút, Diệp Thiếu Dương vẫn hé mở cửa, vừa muốn mở miệng hỏi, đối phương bất ngờ lách vào bên trong, Diệp Thiếu Dương đến mặt mũi cô ta cũng chưa nhìn rõ, đã bị đẩy ra, sau đó cô gái lao thẳng vào phòng tắm, đóng cửa lại, bên trong lập tức vang lên tiếng vòi nước chảy rào rào.
Vừa đến đã tắm rửa?
Diệp Thiếu Dương lập tức choáng váng, cái kiểu ép buộc sử dụng dịch vụ này hắn chưa từng thấy qua, đến lúc cô ta tắm rửa xong xuôi, phô bày thân thể ra đây, mình có muốn cự tuyệt cũng đã chậm a.....Đây chẳng phải là buộc người ta phạm tội sao?
Nhưng cô ta đã ở trong đó, mình cũng không thể phá cửa xông vào, bằng không càng không thể giải thích, đành phải không ngừng gõ cửa, yêu cầu cô gái mau ra ngoài.
Cửa đột nhiên bật mở, cô gái trên người quấn khăn tắm bổ nhào vào trong lòng Diệp Thiếu Dương.
Diệp Thiếu Dương sợ tới mức hai chân nhũn ra, miệng kêu la: “Đừng nha.... không thể nào a, bằng không ta cho ngươi tiền, à à, ngươi muốn bao nhiêu cũng được…… Ngươi hãy mau buông ta ra, nếu không ta sẽ kêu cứu mạng!”
Cô gái đột nhiên buông ra hắn, nghiêng đầu nhìn hắn nói: “Cho ta tiền để làm gì hả Lão đại?”
Diệp Thiếu Dương ngẩn người ra, nhìn kỹ lại, lúc này mới thấy rõ cô gái này là Quả Cam, chỉ có điều tóc đã được nhuộm thành màu vàng ánh kim, lại còn uốn cong, hơn nữa sự việc đột ngột, bản thân mình căn bản không thấy rõ bộ dáng của cô nàng, nên mới thành ra hiểu lầm, lập tức thở phào một hơi.
“Ngươi thật đúng là làm ta sợ muốn chết, ta còn tưởng ngươi là…… à mà, ta hỏi ngươi, ngươi vội vàng lao vào đây làm gì hả?”
“Nhân gia muốn sớm đến đây giúp ngươi, không đi đường thủy, hai ngày qua chưa chạm tới nước, thân thể chịu không nổi, muốn mau chóng tắm rửa một hồi a, ngươi còn trách mắng nhân gia.” Quả Cam chu miệng.
(Hết chương)
số hưởng thế không biết. :3
ReplyDeleteCó số hết rùi chú ah😂
DeleteQuả thật sướng mà ko biết hưởng tiểu Diệp đệ ơi!
ReplyDeleteGiờ tui mới biết có mèo chê mỡ béo
DeleteHaiz. Chú Diệp số sướng
ReplyDelete